Sau đó Du Hành cũng không gặp lại Trì
Uyển nữa, cậu cũng vô cùng bận rộn, trong game có
vô số kế hoạch đọc sách, ngoài game còn phải rèn
luyện sức khỏe, lịch cũng đã xếp kín.
Rất nhanh cơ thể cao gầy của Mục Hằng đã dần cường tráng
hơn, cậu cũng xem hết được một phần sáu
sách trong thư viện.
Một phần sáu
sách này có hai trăm triệu cuốn.
Lúc này Du Hành đã tới thế giới nhiệm vụ này được hai năm. Nếu như nói
với người khác rằng trong hai năm này
cậu đã xem qua hai trăm triệu cuốn sách
thì sẽ bị nói là áp lực học tập quá lớn
nên học tới ngốc rồi.
Người bên
ngoài nhìn vào thấy tốc độ lật sách của cậu còn
nhanh hơn cả gió, có thể xem được bao nhiêu đây? Cũng là một
đứa
bé đáng thương bị
ép học
nhiều
tới
phát điên.
Cắm
rễ
trong thư viện hai năm, mỗi ngày Du Hành đều bị nhìn
bằng
ánh mắt
như vậy, cậu cũng cảm thấy kỳ quái: Quan tâm cách cậu lật sách
làm gì? Sao lại rảnh rỗi theo dõi cậu vậy? Có một lần cậu còn
bị một người đàn ông trung niên tha thiết nhắc nhở: "Đọc sách ấy mà, là phải đọc cẩn thận, còn
phải suy nghĩ lúc đọc, vậy mới gọi
là đọc sách."
Cậu cảm ơn đối phương rồi vẫn làm theo ý mình. Dù sao cậu chỉ nhét
tri thức vào đầu thôi, tạm thời không
quan tâm việc có tiếp thu được không, đã hiểu rõ
vấn đề hay là chưa. Tiếp thu và hiểu rõ
là việc của sau này. Những câu
này khó nói rõ với người khác.
Kết quả người đàn
ông trung niên bên cạnh tức giận mắng cậu một trận,
"Không
biết điều!" Cậu mới biết người đàn ông trung niên
này là Hà Minh Thư, người thường xuyên phá
vỡ kỷ lục trong bảng bình xét cấp
bậc,
là người
thường
xuyên góp mặt
trong bảng
xếp
hạng
thế
giới.
"Hóa
ra là ngài Hà, thất lễ rồi." Du Hành chào một tiếng, "Cháu
thích xem sách kiểu này, phiền ngài phải
nhọc lòng rồi."
Hà
Minh Thư khuyên thêm hai câu, lắc đầu rồi rầm
rộ rời đi.
Du Hành
bật
cười, xem xong cuốn
sách này
rồi offline đi ăn cơm.
Lại ba năm
nữa trôi
qua, cậu nhanh chóng "đọc xong" hết số sách còn lại với
tốc
độ
lớn
nhất. Vào
cùng ngày hôm đọc xong sách, đúng lúc truyền ra thông
tin một quốc đảo phía tây quốc
gia Bang Minh bị nhấn chìm bởi sóng thần, giống như
quốc
gia Bang Minh đang đưa ra cầu viện nhân đạo.
"Nước ta sẽ mở cửa các tỉnh ở vùng phía tây để tiếp nhận người di dân của quốc gia Tiểu
Nghi.... Theo tin tức thì tổng thống của
quốc gia Tiểu Nghi đã
đề xuất sẽ chuyển cả nước sang quốc tịch của nước ta, sau
này
nguyện vọng chung là cùng nhau chống lại thiên
tai, tổng thống nước ta bày tỏ thái độ hoan nghênh,
đề xuất: Đoàn kết mới là
chìa khóa để giúp loài người sinh sôi..."
Đây
đã là tiểu quốc thứ ba Du Hành nhìn thấy sát
nhập vào quốc gia Bang Minh rồi, năm trước là
nước láng giềng phía nam, lúc đó dân
chúng Bang Minh vô
cùng vui mừng, cho rằng đây minh chứng
cho thực lực mạnh mẽ của đất nước. Ngẫm lại mà xem, một quốc gia vứt bỏ quốc tịch gốc, hy vọng gia nhập vào đất nước của mình,
người dân mặc kệ lợi ích chính trị và
kinh tế giữa trung gian lãnh đạo cấp cao của đất nước, họ chỉ cảm thấy tự hào và kiêu ngạo!
Quốc gia cường thịnh cũng là chuyện tốt đối với Du Hành, cậu xem tin tức xong thì lên
mạng một chút rồi mới đi ngủ.
Chờ đến lúc
cậu thức dậy thì Rt9009 nói với cậu: "Lúc
ký chủ ngủ tôi đã kết toán điểm Tân
Hỏa xong xuôi rồi, tổng là 1,298,670,000 điểm, đã
làm tròn số lẻ."
"Vất vả cho mày rồi." Kiểm tra số dư Tân Hỏa xong, Du Hành hài lòng đóng
tài khoản cá nhân lại, "Vậy tao lên lớp đây."
Thấy Du Hành
không vì đã có điểm Tân Hỏa mà bỏ chạy, từ bỏ nhiệm vụ, Rt9009 có chút vui mừng: "Vậy thì
ký chủ cố lên, chúc cậu mỗi môn đều được trọn điểm, trí
thông minh đàn áp!"
Du Hành bật
cười:
"Xin nhận lời chúc của mày, gặp lại sau."
Cậu tới phòng
dạy học tìm giáo viên giả lập, từ tầng
hai đến tầng mười lăm đều là phòng học, không phải giảng đường truyền thống mà là được
ngăn cách thành một phòng học đơn, mỗi phòng riêng đều chỉ có
một cái bàn học và một cái
bục giảng, cách âm rất tốt.
Mỗi khoảng cách
đều có một bảng chọn môn, bất kỳ lúc
nào cũng có thể yêu
cầu một giáo viên giả lập môn học khác
nhau ra giảng bài. Lãnh đạo cấp cao của trò chơi không gian
ba chiều này đã cố gắng hết sức để tạo
ra một môi
trường học tập hoàn hảo, bảo tồn ngọn
lửa
văn minh, việc
mà quốc
gia Bang Minh đã làm đúng là không
chê vào đâu được.
Trải
nghiệm
ngày đầu
lên rất tốt, khi đói thì cậu sẽ ăn đồ ăn mua được từ hệ thống, đây là lần đầu tiên
cậu ăn đồ ăn ở trong hệ thống. Mấy cái tăng cường thể lực, tăng cao trí tuệ, đủ loại tăng cao cậu đều ăn hết cả rồi, mùi vị của mấy thứ này vô cùng ngon,
nhiều loại bánh gato, kẹo, bánh bao. Ngày hôm
nay cậu đã ăn một cái bánh gato khổng lồ, sau khi ăn xong, tinh thần uể oải cũng giảm dần đi, hiệu suất học tập được đề
cao.
Giáo
viên giả lập giảng bài rất
cặn
kẽ, không hiểu chỗ nào thì sẽ giảng lại chỗ ấy, không hề thiếu kiên
nhẫn một chút nào. Nếu như muốn nghe giảng
một
chương cụ
thể
thì chỉ
cần
điều chỉnh tiến độ nghe giảng là được.
Đối với học sinh mà
nói, giáo viên giảng bài như vậy là vô cùng hoàn hảo.
Bài giảng đầu tiên kết thúc khá suôn sẻ, Du Hành cũng được lợi không ít, cũng dần hiểu rõ cơ chế giảng bài của
giáo viên giả lập, tóm lại trừ khi bạn có yêu cầu, nếu không giáo viên sẽ giảng bài dựa
theo nguyên tắc "toàn diện, tỉ mỉ, từng bước từng bước". Đối với học sinh đã có nền tảng sẵn thì
nguyên tắc này hơi lãng phí thời gian một chút.
Cậu quyết định trước khi đi học sẽ phải chuẩn bị bài, khoanh lại một số chỗ
chưa hiểu
rõ để giáo viên giả lập chỉ lại.
Những ngày
sau đó, Du Hành sắp xếp thời gian khá ổn, sáng sớm sáu
giờ thức dậy, học tới năm giờ chiều, ăn cơm tối xong đi tản
bộ một chút,
thời gian còn lại sẽ đến cao ốc thi, thi xong lại về ký
túc xá ngủ. Làm như vậy cũng không khác với thi đại học là
mấy.
Hầu như mỗi buổi tối cậu đều
có
thể thi hai hạng mục nhỏ, có lúc gặp phải mấy cuộc thi khoa học xã hội trong sở
trường, một tối thậm chí
có thể thi bốn môn trở lên,
thành tích đều tròn điểm. Đối với thành tích và xếp hạng đánh
giá cậu lựa chọn ẩn toàn bộ, cũng không muốn dẫn đến quan tâm
không cần thiết.
Trên
kênh thế giới mỗi ngày đều có người hô
"Học bá kéo tui với" "Học thần,
tui muốn ôm
chân cậu", đủ loại vấn đề sôi
nổi khác, mỗi ngày mỗi giờ kênh
đều vô cùng náo nhiệt, Du Hành tình cờ để ý
thấy trên kênh thế giới có một cái
tên quen mắt.
Sức cạnh tranh trong Bang Minh Thế Giới vô cùng lớn, bảng xếp hạng đánh
giá liên tục đổi mới trong phòng thi tạo thành
áp lực rất lớn đối với các thí sinh khác, cho dù là thí sinh xếp hạng cao ở trên
bảng cũng phải cố hết sức để duy trì điểm số.
Đây
đúng là một thời đại lấy thành tích định tương lai,
vì thành tích mà xuất hiện không ít lớp tiến bộ, lớp hỗ trợ học tập,.... trong đó cũng có một vài
lớp học bổ túc thu phí, lớp do học bá
hướng dẫn. Loại người sau mới là chân tài thật học, thật sự tạo ra sức ảnh hưởng, bình thường đều là
do giáo sư ở ngoài game, giảng viên cao cấp, chuyên
gia lĩnh vực đó mở, bọn họ không làm vì tiêu
chuẩn đợt di dân đầu mà làm vì tiền và
tài nguyên.
Không phải ai cũng có
quyết tâm vào được đợt di dân đầu, đối với việc di dân
đầu cũng có nhiều ý kiến khác
nhau, có người cảm thấy đợt đầu là tốt nhất, đi sớm
còn tốt hơn đi muộn, lỡ như sau đợt đầu thuyền không trở lại nữa thì
sao? Họ phải chờ chết à?
Cũng có người cảm thấy đi trễ cũng được, nếu qua đó sớm quá, bên kia muốn cái
gì cũng không có, đi tới đấy còn phải xây
nhà, quá mệt mỏi. Chẳng bằng bây giờ hưởng phúc,
kiếm nhiều tiền một chút, khi qua đó hy vọng có
thể mua được một cái nhà muốn đẹp bao nhiêu
cũng được.
Đối với những lớp học đó, bản thân Du Hành cũng có
chút suy nghĩ, định đến lúc mình xem xong hết sách
rồi, năng lực cũng đạt được tới một trình độ nhất định rồi thì
bản thân cũng phải đi làm, kiếm nhiều tiền một chút.
Có điều hiện tại việc chính của cậu là
học tập, cần phải phân biệt rõ
ràng.
Game có cơ chế chống gian lận, trong hệ thống game này mà muốn gian lận thì
vô cùng khó, cho dù có người thi trước đưa đáp án bài tập cho thì
cũng không dùng được. Bởi vì đề thi do máy
chủ tự ra, trải qua tính toán tinh vi của máy
tính, một đề sẽ không được sử dụng hai lần. Cùng
một khóa học kiểm tra nhiều lần,
độ giống nhau của đề thi thấp đến mức làm người ta sôi
máu.
Trải qua nhiều lớp mã
hóa của chuyên gia giỏi nhất hành tinh, đồng thời giao quyền khống chế cao nhất cho máy chủ game, giữ cho game luôn công bằng. Du Hành nhiều lần được tối đa điểm trong kỳ thi cũng đã bị hệ thống chống gian lận kiểm tra qua.
Rất nhanh Du Hành
đã đạt điểm tròn điểm phần kiến thức lý
thuyết cấp SSS, phá vỡ kỷ lục thành tích hạng 156. Cậu định trước tiên thi mấy cái đơn giản trước, những hạng mục thực hành để lại sau này
học rồi thi sau.
Du Hành
tiến vào thế giới nhiệm vụ thứ
mười được một năm trời, đã
thi qua 4852 cửa, 92% thành tích là cấp SSS. còn
lại mấy cái cấp SS đều là môn thực hành.
Thêu hoa đúng là khó quá! Du Hành
thi tròn điểm phần kiến thức lý thuyết, chỉ có
phần thực hành là đã dây dưa cả năm rồi. Cái
gì mà thêu hai mặt, cắt thêu, thêu màu,... Để làm
ra mấy cái thành phẩm này mà mệt muốn chết.
Cậu cảm thấy điểm xuất phát của mình cao hơn người khác,
học kỹ hơn một vài thứ mới sẽ không
lãng phí ưu thế của bản thân, nhưng thêu hoa sao? Thêu đi!
Thi lại chín
lần mới được cấp SS, mắt thấy không thể tiến bộ thêm
cậu mới từ bỏ.
Cậu cho rằng nhiệm vụ lần này giống như nghỉ phép vậy, mãi
đến tận đêm hôm đó, cậu rời khỏi tòa cao ốc sát
hạch, đi trên con đường sáng
đèn thì
đột nhiên cảm thấy có cơn gió nhào đến, cậu lập tức nghiêng
người né đi.
Trốn quá
nhanh làm cho người đàn ông cầm dao phía sau trố mắt, Du Hành
lập tức trở tay, đạp lại một cước.
Vì
game mô phỏng thật một trăm phần trăm nên một cước này
làm người đàn ông ngã xuống đất kêu thảm thiết, ôm
bụng không đứng dậy được.
Du Hành
lập tức liên lạc với cảnh sát
giả lập trong game, không quá năm giây đã có ba cảnh sát
giả lập xuất hiện bắt lấy tên đàn ông nằm trên
mặt đất, để lại một người đưa cậu về ký túc xá.
"Hôm nay đã xảy ra phát
sinh một vài vụ tập kích, chúng tôi sẽ gửi email cho ngài,
xin hãy để tới email, cũng xin ngài chú ý an toàn khi đi ra ngoài hoặc khi logout."
"Vì
sao thế?" Hôm nay cậu học cả ngày
nên cũng không rõ lắm về tình hình bên
ngoài. Nghĩ lại thì người đi đường hôm nay đúng là ít
thật.
Cảnh sát
giả lập hơi dừng lại giống như đang tiếp nhận chỉ lệnh, một
lát
sau mới nói đâu ra đấy: "Có lời đồn, chỉ cần giết chết người chơi trong game thì người chơi ở hiện thực cũng sẽ bị chết não."
Nói như vậy Du Hành
cũng hiểu rõ, là vì để diệt trừ đối thủ cạnh
tranh? Vậy cũng quá
cực đoan rồi! Lại nói, bản thân
học ngu thì có giết thêm nhiều học bá
nữa có ích gì?
"Tôi hiểu rồi, cảm ơn anh."
Sau khi trở lại ký
túc xá suy nghĩ một chút, dự định logout để đi
xem tin tức, tìm
hiểu tình hình một chút nhưng lại phát
hiện —— không thể logout được?
Chương 182 Chương184
Nhận xét
Đăng nhận xét