Sau khi phát
hiện không thể thoát ra, Du Hành lập tức liên
hệ với bộ phận chăm sóc khách hàng của game, giọng nữ máy
móc nói: "Hiện nay game xuất hiện trục trặc, xin người chơi bình tĩnh đừng nóng
vội."
Sao có
thể an tâm nổi chứ?
Bên
trong ký túc xá không ít người bắt đầu la hét: "Cuối cùng
là xảy ra chuyện gì vậy?"
"Game xảy ra vấn đề gì? Có phải bị nhiễm virus không?!"
"Tao đậu má không muốn đợi ở đây, ở đây
có tội phạm giết người!"
Vốn trong game xuất hiện người tập kích, mọi người cũng không
hề hoảng loạn, thậm chí còn duy trì thái độ chế giễu đối với những lời đồn đại sởn gai ốc kia. Không phải là
giả sao? Trước khi vào trò chơi, đều sẽ xem qua sách
hướng dẫn, chỉ cần không mù chữ thì
sẽ hiểu.
Game hạn chế hành
vi, không cho phép tiến hành hành vi thân mật, không
cho phép tổn thương người khác, không cho phép cướp đoạt trộm cắp... vân
vân, máy chủ game giám sát và điều khiển hành vi của mỗi người chơi, chỉ cần bạn có
chút ý nghĩ thôi là hệ thống đã có thể đóng
băng bạn,
khiến bạn
không
thể làm
gì được.
Cho nên
người chơi cũng không thể thích
làm gì thì làm. Nói có người lấy dao chém người, bạn cũng có
thể bị một dao đó~
Lại nói,
những lời đồn kia cũng là lời vô căn cứ, mọi người đều biết, cái gọi là game ba chiều, hình
tượng nhân vật trong game thật ra
được xây
dựng bằng cách hấp thụ một phần nhỏ sóng
não của người chơi vào game, sóng não và ý thức cơ thể thực hiện đồng bộ hai chiều. Bởi vậy nếu thật sự làm hại đến người trong game, nhiều lắm cũng chỉ làm tổn hại một phần nhỏ sóng
não, tổn thương một chút tới tinh thần.
Chết não?
Đó là chuyện
không thể.
Mọi người đều là
người đọc sách lại không tận mắt thấy hiện trường những chuyện đó, cũng không tin vào những lời đồn kia. Chỉ là trong nháy mắt không có cách nào
thoát ra lại cộng thêm những lời đồn kia, một nỗi hoảng sợ không cách nào hình dung từ sâu
trong nội tâm lan tràn ra toàn bộ cơ thể, cả người đều hoảng loạn.
Nhưng liên
hệ với bộ phận chăm sóc khách hàng, báo cảnh sát
đều chỉ nhận lại được ngôn từ lạnh lẽo, bảo họ bình
tĩnh, đừng nóng vội.
Nhìn
ra bên ngoài một lúc, Du Hành đi vào ký túc xá, khóa cửa phòng
lại, cái cửa này chỉ có
chủ phòng mới có
thể mở, trước mắt cũng xem là tương đối an toàn.
Cậu ngồi xuống giường, mở trang thông tin kênh thế giới, bên
trong đang tranh cãi ngất trời, các loại tin tức hỗn loạn trào ra, cậu từ từ tìm ra thông tin hữu ích
bên trong.
Đầu tiên,
quả thật có người tận mắt nhìn thấy có
người bị dao găm đâm vào ngực, trong nháy
mắt đã biến mất không thấy tăm hơi, trên
thực tế người kia có bị chết não hay không thì
không ai biết.
Tiếp đó,
phạm nhân rốt cuộc là đã làm động tác
múa đao tập kích thế nào? Lẽ nào
hệ thống xuất hiện bug, không đưa ra thiết lập hạn chế
cho hắn ta?
Cuối cùng
là một nghi vấn, đao từ đâu ra? Phải biết trong game không
có nơi nào tiêu thụ những vũ khí bị cấm, toàn
bộ cửa hàng trên "Bang Minh Thế Giới" chỉ tiêu
thụ đồ ăn. Cũng không thể tạo ra từ sóng
não được.
Trên
kênh thế giới có vô số người đưa ra giả
thiết, Du Hành
cũng suy nghĩ, sau đó cậu nghĩ tới phố rèn.
Phố rèn
cũng là một trong những cuộc thi ở đây, ở trong đó,
tự mình
rèn đúc dao là một chuyện vô cùng đơn giản. Bởi vì
Du Hành quen việc mang vũ khí bên người nên
hiện tại trong nhẫn chứa vật còn để một con dao bếp để làm vật phòng thân.
Cậu nhìn
thấy trong thế giới cũng có người đến phố rèn,
còn nói muốn đi làm một con dao phòng thân cho bản thân,
rất nhiều người phụ họa nói muốn tổ đoàn
đi.
"Tốt nhất là
chờ ở ký túc xá đừng ra ngoài, ai biết chỗ đó
có người xấu không?"
Nhìn thấy câu
này, Du Hành yên lặng đánh một câu
"+1" phía dưới, rất nhanh câu ngăn ngắn kia của cậu đã
bị quét đi. Có người tán thành cũng có
người phản đối, chỉ cách màn hình ai biết cuối cùng
có người đi hay không?
Nhớ tới vừa rồi cậu đá
ra một cước kia -- lúc đó cậu không
thể phản ứng, nhưng trên lý thuyết, một đạp này
của cậu không thể đạp ra được, hơn nữa
động tác
giơ dao của hung thủ cũng không được phép,
hành vi hạn chế trong game vào thời khắc ấy bị mất hiệu lực sao?
Du Hành quan sát
kênh thế giới một lúc, chờ đến mười hai giờ thì
đi ngủ như thường lệ. Đến đúng sáu giờ cậu tỉnh lại, đánh
răng rửa mặt rồi ăn sáng. Hôm nay cậu không
ra khu phố ngoài ký túc xá mua đồ ăn sáng,
từ bên
trong hệ thống hối đoái mua một miếng bánh
gato nhỏ cùng
với một bình sữa bò.
Vừa ăn sáng
vừa xem kênh thế giới, một đêm trôi qua gần như không
phát sinh việc gì cả, có vẻ như vụ hung sát
ngày hôm qua chỉ là
mấy người bị áp lực học hành quá lớn khiến tinh thần thất thường tình cờ giết người, sau một đêm việc game bị trục trặc
cũng được người chơi tiếp thu.
"Chơi game không
gặp phải mấy lần trục trặc thì mau nói xin lỗi việc bản thân
từng chơi game đê." Bài topic này này
trên thế giới được không ít người ủng hộ.
Rất rõ
ràng, trải qua một đêm lắng động, khủng
hoảng đã
biến mất, mọi người bắt đầu tỉnh táo chờ đợi sửa chữa chính
thức.
Đến trưa ngày
thứ ba, sửa chữa thành công, Du Hành đăng xuất.
Lần sự cố này
dẫn đến việc sau khi có thể đăng xuất được
thì cả "Bang Minh Thế Giới" không còn ai dám ở lại, toàn
bộ đều đăng xuất. Trong tòa nhà dạy học trống rỗng
truyền ra tiếng lanh lảnh của trẻ con: "Đi hết rồi, không ai chơi với mình
cả, không vui."
"Lại nhìn
lén mình, đáng ghét!"
"Cút đi ngay!"
Cùng lúc đó, trong sở văn hóa
và kế thừa của bộ nghiên cứu khoa học của
nước Bang Minh , nhân
viên bảo trì cảm thấy đau đầu,
trong nháy
mắt bị đẩy ra khỏi máy chủ của "Bang Minh Quốc".
"Shhhhh --" một đám nhân viên bảo trì ôm đều kêu
đau, liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều là ngạc nhiên.
"Cái gì tấn công
chúng ta vậy?"
Chỉ đến khi thận trọng tiến vào máy chủ
chính lần nữa, không có bất thường gì,
sau nhiều lần khắc phục trục trặc, xác định lại không
còn vấn đề gì mới thở phào nhẹ nhõm.
"Được rồi, virut đã
được xóa bỏ, sau này tăng cường kiểm tra và
giám sát, đừng vì máy chủ giỏi giang mà lười biếng!" Đại diện của các đảng chính trị kiểm soát
trung tâm của trò chơi này được triệu tập,
"Năm năm một lần đánh
giá toàn diện lại đến, hiện tại là thời khắc mấu chốt
của chúng
ta, không được có xài lầm."
Thế lực cạnh tranh lúc
nào cũng tồn tại, họ nắm giữ tiêu chuẩn đạt nhóm
di dân đầu tiên sau này, không biết bao nhiêu
đối thủ nhìn chằm chằm vào họ. Lần này
không tác phẩm của quốc gia nào, lại còn
đưa virus vào tính phá hoại Bang Minh Thế
Giới, may là
phát hiện kịp thời nên không tạo ra tổn thương cho thí sinh, nếu không hậu quả khó
lường.
"Đúng!"
Lần tập kích
ấy tưởng chừng như đang nằm mơ vậy, mấy nhân viên bảo trì
tăng ca nhiều ngày liền, tiêu hao tinh thần cũng không
tìm ra được nguyên nhân, đến lúc này vì không để lỡ việc lớn nên
đành phải đăng báo nói "Không có bất thường".
--"Có
thể là
chúng ta quá mệt mỏi rồi." Dùng đầu
óc quá nhiều.
Game ba chiều dành
riêng cho kỳ thi học tập cỡ lớn "Bang Minh Thế Giới" sau
ba ngày
vắng vẻ ngắn ngủi lại khôi phục sự náo
nhiệt. Nguyên nhân không có gì khác, là kỳ đánh
giá toàn diện năm năm một lần lại đến rồi! Lần kiểm tra này thật ra là hạng mục cho điểm, có
người vận may tốt lúc thi gặp được hạng mục mình
am hiểu nên thi được thành tích tốt. Cho dù
thi không được tốt cũng không sao, đây là hoạt động lãnh
đạo tạo
ra để kích
thích tính học tập, hầu như ai cũng sẽ báo danh.
Sắp thi rồi, điểm số liên quan tới sống chết, mau chóng ôn tập mới là
quan trọng.
Mà
người chơi tùy tiện hành hung trong
game trước kia đã bị khóa danh tính thật, giam giữ theo luật. Trên mạng internet, dân cư mạng vui mừng hò
hét: "Đừng để bọn nó ngồi tù! Hủy tư cách
thi sau này của chúng nó đê!" Còn có người lập trạm ký
tên, xin hủy tư cách thi của những người đó.
Du Hành không tham gia vào những hoạt động cuồng hoan kia, lần thứ hai cậu đăng nhập vào game. Thật ra sau khi offline, Rt9009 nói với cậu: "Sự cố lần trước là do virut gây nên, nó phá hủy hệ thống hạn chế hành
vi của người chơi trong game. Ký chủ phải chú
ý an toàn." Ai biết sẽ còn bị nhiễm virus không?
"Ừm, tôi
biết rồi." Lần này trước khi vào
cậu lại tiếp tục mua một lượng lớn vật tư, dao cũng nhiều
thêm
hai cái, sau khi dặn dò con rối thế thân
trông nhà, chú ý việc tiêu hao của kho dịch dưỡng ba chiều rồi online.
Trong game rất náo
nhiệt, tòa phòng học nào cũng có người. Du Hành
dứt khoát đi tới cao ốc sát hạch để thi, bên
này có khá ít người. Cậu còn gặp được một cô
bé, cô bé rất đáng yêu, mặc một chiếc váy nhỏ, tóc
thắt bím, nhóc đang nhìn cậu đầy hiếu kỳ: "Sao hôm nay anh trai nhỏ lại đến đây
thi vậy? Em thấy ai cũng đi học cả mà."
Đứa trẻ còn
nhỏ như vậy, Du Hành ngồi xổm
xuống xoa đầu cô bé: "Vậy sao em lại ở đây?"
"Em tới chơi đó,
ở đây
yên tĩnh."
"Bố mẹ em đâu?"
Đứa bé này nhiều nhất cũng mới năm
tuổi, trên
pháp luật phải có người giám hộ mới có
thể ở trong trò chơi này.
Con ngươi của cô
bé chuyển động: "Họ đi thi rồi, em đang chờ hai người họ."
"Vậy em đừng chạy lung tung, cho em ăn này." Du Hành để lại một miếng bánh
gato cho cô bé rồi xoay người vào phòng thi.
Cô bé nâng bánh gato lên nhìn một chút,
cẩn thận liếm một cái, con ngươi lập tức trợn mắt há
hốc: "Hóa ra đây là bánh ngọt." Bé
cắn một cái rồi nheo mắt lại:
"Ngọt ghê
á."
Cô bé lặng lẽ nằm sắp trước cửa phòng thi, người khác chắc chắn không
nhìn thấy bên trong nhưng bé thấy được.
"Đúng
là một anh trai nhỏ ngọt ngào." Bé không biết nhiều từ, bây
giờ học được từ "bánh ngọt" liền dùng
từ "ngọt ngào" này cho vị anh trai mà
mình thích. "Lần sau gặp."
Du Hành
vẫn cứ ở lại cao ốc sát hạch, thỉnh thoảng
lại đến thư viện, cứ như vậy, cuộc thi đánh giá toàn diện năm năm một lần đến. Năm năm trước cậu đã bỏ lỡ nhưng năm nay nhất định phải báo danh.
Trước cuộc thi một ngày,
lãnh đạo cấp cao còn vào game để cổ vũ tiếp sức cho họ.
"Trò
chơi này vận hành được mười lăm năm, chúng ta cũng đã nỗ lực mười năm lăm, mọi người đều là trụ cột quốc gia
sau này,
là ngọn đuốc của quốc gia, nhất định phải nghiêm túc trong mỗi bài
kiểm tra. Đương nhiên, thất bại một lần không
quan trọng, lần sau cố gắng thêm, chúng tôi sẽ là
hậu thuẫn kiên cường nhất của mọi người."
Diễn thuyết dõng
dạc qua đi, sáng sớm ngày
hôm sau, cuộc thi bắt đầu.
Hôm
thi, số người trong game đạt cột mốc lịch sử, hầu như thí sinh nào hôm nay
cũng online, khắp nơi đều chen lấn nhốn nháo. Tiếng chuông
sẵn sàng reo lên, mọi người lần
lượt vào
chỗ, đột nhiên Du Hành nhíu mày, hoảng hốt một lúc,
có loại... cảm giác mất trọng lượng.
Giọng Rt9009 vang trong đầu cậu: "Phát sinh sự cố khẩn! Linh hồn của ký chủ một giây trước bị cưỡng chế hút
vào game này, bởi vì ý thức và game vẫn duy trì
trạng thái liên kết chặt chẽ nên tôi không cách
nào ngăn cản được!"
Du Hành
quan sát cơ thể của mình, quả nhiên phát hiện không
đúng. Dù có chân thật thế nào cậu cũng luôn
cảm thấy cơ thể có một loại cảm giác không thật, bây
giờ cậu mở rộng mười ngón tay, tâm tư chuyển động vô
cùng thuận lợi, là cậu đã quen thuộc với trạng thái
linh hồn.
"Xảy ra chuyện gì?"
Cậu vừa hỏi
Rt9009 vừa nhìn tình hình mọi người xung quanh. Những người khác không thể so với người có
kinh nghiệm như cậu, hầu như ai cũng vì biến cố đột ngột xuất hiện này mà không chịu được nữa, nằm
nhoài
lên bàn, còn có người đang nôn khan. Không ngờ biểu hiện của mình
quá nổi bật, thế là cậu cũng chống
bàn học cúi
đầu.
Tốc độ nói
của Rt9009 rất nhanh: "Mọi việc trở nên tồi tệ hơn rồi!
Có một nguồn năng lượng không rõ trong game, hẳn là
muốn thông qua mũ bảo hộ và các thiết bị kết nối khác
để lấy đi ý thức của mọi người! Cậu
là ký thân, vì thế nên
nó hút luôn cả linh hồn của ngài! Tôi không phải nó
--" giọng cả nó im bặt đi, mặc Du Hành có gọi như nào
cũng không đáp lại, để lòng cậu dần nặng nề.
Chương 183 Chương185
Nhận xét
Đăng nhận xét