"Tôi
bị làm
sao đây, đầu đau quá..."
"Tôi cảm thấy có
chút buồn nôn, chóng mặt."
Đến khi những thí
sinh khác hồi phục được đôi chút đều cậu một câu
tôi một câu nói bản thân không khỏe, ngay lúc
ấy, bên tai mỗi người đều vang lên giọng nữ trưởng thành
máy móc: "Chào buổi sáng các thí
sinh..." Vốn mọi người cho rằng đây là thông báo nội quy trước cuộc thi, chỉ là nội dung được
nhận khác
với dự liệu của mọi người.
"Hôm
nay sẽ làm
bài kiểm tra tổng hợp lịch sử thời viễn cổ, tối đa là 8000 điểm không
bao gồm câu thực tiễn, dựa theo tỷ
lệ ban đầu thì
được 60% là hợp lệ, thí sinh dưới 4800 điểm sẽ bị đánh
không
đạt, tôi sẽ hủy ý thức của người đó.
Có điều là lần đầu gặp, tôi sẽ giảm giá
cho mọi người xem như quà ra mắt, a, vậy thì
tỷ lệ hợp lệ là 40% đi!"
Lời nói
này đúng là khó hiểu. Trước tiên tạm thời không
nói đến đề cương ôn thi bị thay đổi, tiêu
hủy ý
thức là cái quỷ gì?
Trong tốp học sinh, mọi người đều ồn ào thảo luận, tại sao phát
thanh lại kỳ lạ như vậy? Hơn nữa họ cảm thấy cơ thể không thoải mái,
có thể tạm hoãn cuộc thi không?
Giọng nữ lại vang lên:
"Quên tự giới thiệu bản thân, tôi là chủ nhân
của thế giới này, mọi người có
thể gọi tôi là Minh. Tôi đã cướp ý
thức của mọi người đến đây, sau này sinh tử của mọi người nằm trong tay tôi, xin hãy thực hiện cuộc thi một cách nghiêm túc.
Nếu như thi không
đạt thì tôi sẽ tiêu hủy mọi người đó.
Dựa theo lời của nhân loại các
người thì có lẽ là chết não,
nếu không thì là người thực vật nhỉ?
Hì hì
hì, cũng không khác nhau là mấy.
Sau hai mươi phút
nữa cuộc thi sẽ chính thức bắt đầu, xin mọi người tuân thủ kỷ luật nơi thi, đừng thì thầm với nhau, cũng đừng
nhìn
xung quanh..." Tiếp sau đó là đọc nội quy nơi thi!
Mọi người ngày
càng mơ hồ, đây, phát thanh này bị hỏng rồi à?
Du Hành lập tức thử đăng xuất, kết quả là không được, cậu mím
môi nhìn bốn phía, giọng bao quanh bên tai, cơ bản là
không tìm được nguồn âm thanh.
"Này, ý mày là gì?!"
"Bộ phận phục vụ khách
hàng đâu? tại sao bộ phận phục vụ khách hàng không phản hồi? Tôi
muốn khiếu nại phát thanh đe dọa tôi!"
Thí sinh ở đây
đối với lần phát thanh này vô cùng bất mãn,
dồn dập nói muốn khiếu nại, nhưng
phát
thanh giọng nữ không xem ai ra gì, tiếp tục đọc nội quy nơi thi.
"Cảnh sát
mạng đâu? Liên lạc không được phản hồi!"
"Cậu
quên à, sau khi đi vào nơi thi liên lạc của chúng ta bị tắt rồi..."
"A! Nhưng không
đăng xuất được! Cái game chết tiệt này
kiểu gì cũng phải kết thúc!"
Trong khoảng thời gian giọng nữ máy móc đọc nội quy điểm thi, không thể đăng xuất lần thứ hai gây khủng hoảng toàn bộ
điểm
thi.
"Quá kỳ lạ, làm
sao đây? Làm sao bây giờ?" Sau khi vào điểm
thi, nền tảng liên lạc của mọi người
đều bị chặn lại, hiện giờ mọi người chỉ có thể trò chuyện với người bên
cạnh, nhưng mọi người ở các điểm thi đều giống nhau, có thể trao đổi được tin tức
gì chứ.
Không
thể liên lạc với bộ phận phục vụ
khách
hàng và cảnh sát mạng làm người ta càng
thêm hoang mang.
"Tôi đi tới bên
cạnh xem..." Có người đứng lên
chạy ra cửa, giọng nữ phát thanh không có tổ chức cũng không
có giáo viên giám thị giả lập ngăn cản, không ít người chạy ra ngoài.
Nơi thi lập tức chạy đi không ít người, họ chạy tới nơi thi sát vách, chạy xuống lầu, đến ký túc xá...
Du Hành lo lắng cho Rt9009, có
gọi cũng không nghe thấy nó
đáp lại, cũng không biết có
gặp phải nguy hiểm gì không, chờ đến khi cậu từ bỏ việc gọi Rt9009 thì 500 người đã
thưa thớt đi.
Cậu đứng lên
rồi lại ngồi xuống. Một sức mạnh có thể làm
cho Rt9009 biến mất không còn tăm hơi nào, cậu không
nghĩ đối phương sẽ nói đùa. Cậu còn
nhớ Rt9009 đã
nói, trình độ
khoa học
của
thế giới nhiệm vụ này không bằng nó.
Nhưng thực tế là Rt9009 đã mất tích.
Rất nhanh đã
qua hai mươi phút, tiếng chuông chính thức reo lên,
có thí sinh lục tục trở về. Tuy rằng phát thanh có chút kỳ lạ, giống như đợt hai vậy, không thể offline... Nhưng cuộc thi vẫn rất quan trọng! Game có trục trặc thế nào
đi nữa thì kết quả cuộc thi chắc
sẽ không
sao đâu nhỉ?
Vẫn là
thi trước rồi nói sau!
"Tôi nghĩ chắc là
do cuộc thi hôm nay có quá nhiều người đăng ký
dẫn đến đầu não quá tải, xảy ra trục trặc. Chúng ta cứ nghiêm túc thi đi, thi
tốt sẽ được thêm rất nhiều điểm
di dân."
Các thí sinh đều đồng ý với lời của Hà Minh Thư, đồng thời cũng trở về nơi thi.
Hà
Minh Thư về lại nơi thi, ông ta cũng đã quên mất Du Hành
đọc sách như trâu gặm mẫu đơn* này, gật đầu với cậu, ngồi trước Du Hành.
(*có nghĩa là con trâu không biết
thưởng
thức
vẻ
đẹp
của
hoa mẫu
đơn, với
nó, mẫu
đơn quý giá cũng chỉ là một
loại
cỏ
dại,
ăn vào thấy
no bụng
là được)
"Cuộc thi chính
thức bắt đầu!" Giọng nữ phát thanh lại vang lên,
"Xin mọi người nghiêm túc trả lời."
Trên
bàn mỗi người bỗng dưng có thêm một bài
thi, nói là một bài, thật ra là một quyển sách
dày gồm mười sáu đề thi, Du Hành lật sơ qua, đều là
trắc nghiệm, chia ra làm một lựa chọn và nhiều lựa chọn, hầu như chiếm nửa số câu hỏi, có sáu nghìn câu hỏi.
Cuộc thi bắt đầu từ chín giờ sáng tới năm giờ chiều.
Du Hành
lập tức bắt đầu làm bài, không quan tâm tới cái
khác, bởi vậy cậu không hề biết sau khi bắt đầu được hai mươi phút vẫn có thí sinh đi vào
nơi thi. Sau hai mươi phút, nơi thi đóng kín toàn bộ, không
cho thí sinh đi vào.
Thí sinh bị ngăn bên
ngoài lúc này mới giậm chân: "Ôi chết chắc rồi!" "Không thi không phải sẽ ít hơn người khác
rất nhiều điểm sao? Sớm biết vậy đã không đi ra!
Cũng có thí sinh đăm chiêu: "Đậu má xx gạt tao!" Nói
với hắn có vấn đề gì đó mau đi ra đi
xong bản thân lại đi thi!
"Đây
là âm mưu!"
Mặc kệ thí
sinh bị loại ngoài phòng thi hối hận cỡ nào
thì cuộc thi cũng đã chính thức bắt đầu.
Thi đến trưa, Du Hành
lấy đồ ăn ra bổ sung năng lượng, ăn xong lại tiếp tục viết,
viết xong kiểm tra lại nhiều lần, đợi được tiếng chuông lúc năm giờ vang lên,
toàn bộ bài
thi trên bài đều biến mất.
"Được rồi, dựa theo kế hoạch, ngày mai thi thêm một môn
nữa sẽ được xả hơi một ngày, ngày mai thi toàn bộ toàn
bộ cuốn sách vật lý cận đại, mọi người nhất định phải đến thi đúng giờ đó."
Cách nói chuyện này...
đột nhiên vui vẻ cởi mở, thay đổi không chút kẽ hở. Trong lòng
Du Hành như có suy nghĩ, hỏi: "Xin hỏi lúc nào có thành
tích?" Trước đây làm bài tổng hợp chỉ
thi có
một ngày, đến hôm sau đã có kết quả.
Trong phòng
học rất yên tĩnh, một câu hỏi này
của Du Hành rất rõ ràng, sau khi Minh
nghe xong liền trả lời: "Chắc chắn là đêm nay rồi, đêm nay tôi sẽ gửi thành
tích đến hòm thư của các bạn, ngày
hôm nay các thí sinh không đến thi và bị loại đều sẽ bị hủy tư cách thi vào ngày mai."
Hủy tư cách
thi nghe có chút bình thường. Xem ra những lời
kỳ lạ mà
phát thanh nói lúc trước đều là giả. Vì
kích các thí sinh thi thật tốt nên dùng loại đáng
sợ kia hù chết người.
Thi xong khiến tâm
trạng của mọi người thả lỏng đôi chút, hẹn nhau bữa tối đi ăn mỹ thực. Nói là ăn mỹ thực, thật ra là
thành phố mỹ thực chiếm diện tích là 40 ngàn mét vuông, cao chín tầng, có
đủ loại đồ ăn, nó có thể đáp
ứng nhu cầu tinh thần ở mức độ cao nhất và thực phẩm được cung cấp cũng có tác dụng giảm sự mệt mỏi về tinh thần.
Du Hành
cũng đến, lên lầu hai gọi mì sợi, thanh toán
năm tệ trò chơi. Lúc bưng bát mì tìm chỗ ngồi, cậu nghe thấy có người gọi cậu:
"Hey, Mục Hằng, ngồi ở đây!" Vừa nhìn thấy có
vài người quen, trong đó có cả Hà
Minh Thư.
Cậu liền đi qua, ngồi vào cái bàn còn sót lại.
Nói
tới bạn Hà Minh Thư mời cậu ngồi chỉ
đơn giản là
bị câu
hỏi của Du Hành sau khi thi xong khiến cho có
chút hảo cảm. Đang dùng bữa thì
Hà Minh Thư nói: "Bây giờ cậu vẫn đọc sách nhanh như thế à?"
Đoán là đã nhớ ra Du Hành rồi.
Du Hành
lắc đầu một cái, Hà Minh Thư liền cười nói:
"Vậy thì tốt, sách phải xem nghiêm
túc thì mới có thể tiếp thu được."
Sau khi đề tài
dời khỏi người cậu, đám người họ tán
gẫu về cuộc thi hôm nay, cũng so đáp án một chút.
"Ngày hôm nay cũng không phải ngày
lễ gì
nhỉ? Lẽ nào máy chủ game cũng đi nghỉ lễ?"
Thí
sinh này cho rằng lý do mà phát thanh hôm nay kỳ lạ như vậy chắc chắn là do nội bộ
game xảy
ra chuyện
gì thú vị
rồi.
"Chuyện
thú vị
á!
Làm tôi sợ muốn chết!"
"Ê
ê ê, cậu
thấy không, bọn Trần Minh đều không tới thi, cái
sắc mặt đó... y chang đáy nồi luôn!"
"Ha ha ha."
Vừa ăn cơm vừa nói
chuyện phiếm,
đợi đến lúc ăn tối xong, mọi người tạm
biệt nhau, Du Hành
còn mua bánh ngọt mang về ký túc xá.
Một đêm
này Rt9009 vẫn không nói gì, Du Hành định đặt đồng hồ báo
thức để ngủ đúng giờ. Cậu đi ngủ sớm, xem thành tích được gửi vào email lúc 12 giờ, cũng không
ít hỗn loạn phát sinh trong ký túc xá. Tám giờ sáng
rời giường, đúng tám giờ rưỡi vào
nơi thi, trên đường cậu cảm nhận được bầu không khí kỳ lạ, chờ đến khi vào
nơi thi rồi mới tìm người khác hỏi.
Hà
Minh Thư kinh ngạc hỏi cậu: "Cậu đi ngủ sớm vậy? Không thấy trên
kênh thế giới à?"
Thấy Du Hành
lắc đầu, Hà Minh Thư có chút hâm mộ, tối qua ông
ta cố thức đợi thành tích được gửi tới email, khi đó đã 12 giờ rồi, mới vừa xem
xong đã
nghe thấy bên ngoài có người gào lên, sau đó cơ
bản là không ngủ được, ngày hôm nay mắt có
hai quầng thâm.
Tối qua cửa phòng
ông không đóng, vài bạn bè trong ký túc xá
của ông
cũng cùng chờ thành tích, vì là đánh bạo ra ngoài
xem, thế mới biết xảy ra vấn đề rồi.
Hà
Minh Thư nhớ lại nói, sắc mặt trắng bệch:
"Ký
túc xá kế bên
có một cặp cha con, ban ngày con trai ông ta không đi thi, buổi tối nhận được email được 0 điểm đồng thời hủy tư cách thi... sau đó
cậu ta liền vỡ nát."
Ông ta nuốt nước bọt, "Là
vỡ thật đó, vỡ thành từng khối như pha lê
ấy, bố của cậu ta khóc đến là thảm... sau đó
bọn tôi có xem trên kênh thế giới, hình
như những người không thi và bị loại cũng không
thấy đâu nữa, không biết là
đăng xuất rồi hay là..."
"Hẳn là
cưỡng chế đăng xuất, vì thế nên mới phải thi thật tốt, không thì không được đăng nhập, sau
này
phải làm sao?" Hà Minh Thư đưa ra kết luận.
Du Hành
nhìn dáng vẻ miễn cưỡng tươi cười của Hà
Minh Thư, nói: "Thi tốt."
"Ừm, cậu cũng thi tốt nhé."
Chờ tiếng chuông
reo chính thức, 500 người ở điểm thi đã
bớt đi không ít người, Du Hành nghe giọng phát
thanh nữ bên
tai, cảm thụ thay đổi phong cách nói chuyện trong đó,
luôn cảm thấy rất giống một, một đứa nhóc —— giả vờ làm
người lớn? Không thì là tâm thần phân
liệt. Ví dụ như lúc đọc một số chú
ý trong hạng mục thì máy móc, còn khi nói chuyện thì
dùng từ nghiêng về phía hoạt bát,
phối hợp với giọng nữ trưởng thành máy móc đúng
là quái dị.
Cuộc thi hôm
nay đối với Du Hành cũng không khó, tối hôm
thi xong, sát vách có một nữ sinh gõ cửa nhà
cậu: "Tôi hơi sợ, cậu có
thể giúp tôi không? Chúng ta ngồi ở hành
lang một chút được không?"
Du Hành chỉ quen biết sơ sơ cô
nữ sinh này, có điều đêm nay cậu cũng định chờ thành
tích nên không từ chối.
"Được."
Hai người chuyển ghế ra hành
lang chờ thành tích, hành lang đã có không ít người, khi thời gian ngày
càng tới
gần mười
hai giờ
đêm thì người mở cửa đi ra ngoài ngày càng nhiều, nhìn
lại toàn
người
là người.
"Mình sốt ruột quá!
Mình ngu nhất là vật lý!"
Cũng có người hiếu kỳ làm
sao vỡ thành mảnh vụn
được: "Tôi không tin..."
Ngày càng nhiều người, cũng càng
ngày càng ồn ào.
Du Hành và nữ sinh kia không
nói chuyện, hai người cúi đầu đọc sách. Thời gian cứ chậm
rãi trôi qua, lúc đến mười
hai giờ, mọi người đều cùng một động tác,
mở email ra, nhấn nhấn nhấn.
Có
người vui mừng, có người ưu sầu.
"Tôi
đạt tiêu chuẩn rồi!"
"Tôi
cũng qua rồi!"
"Tôi,
tôi tôi không đạt!" Cũng có người khóc
lên, hoảng loạn nói: "Làm sao bây giờ, tôi
có chết không?"
Du Hành và nữ sinh đồng thời đứng lên, nhìn người đàn ông nơi hành
lang, nữ sinh thấp giọng hỏi cậu: "Cậu cảm thấy, họ bị đăng
xuất hay là
chết thật rồi?"
"Tôi
không biết." Cậu nhìn chằm chằm người đàn
ông mặt đầy hoang mang đối diện kia.
"Không
sao, có lẽ cậu chỉ bị cưỡng chế đăng xuất thôi, đây là xã hội pháp
trị a a a!!!" Thí sinh nam an ủi chấn kinh kêu
to.
Chỉ thấy người đàn
ông đột nhiên đau đớn đến mức ngũ quan vặn
vẹo, kêu
to lảo
đảo
sắp
đụng phải tường, ngay lúc va phải thì
cơ thể tan vỡ, không có máu thịt rơi ra, chỉ thấy cơ thể nổ tung như pha lê, mảnh vỡ óng
ánh long lanh.
Không ai thấy cảnh tượng này
đẹp mắt, chỉ cảm thấy sợ nổi da gà.
Chương 184 Chương
186
Yay, chương mới! mình theo dõi truyện này lâu rồi, hên lắm mới tìm ra trang này của ban gần đây á! cố lên bạn!
Trả lờiXóaHóng chương mới
Trả lờiXóaBạn có drop bộ này không dạ (;ŏ﹏ŏ)
Trả lờiXóaChào bạn, mình cực kỳ mê bô truyện này, cũng cảm ơn bạn vì đã dịch đến đây, bạn có thể cho mình link truyện tiếng trung cũng được ạ
Trả lờiXóaMình tìm được bản gốc rồi, cảm ơn bạn nha
Xóa